Phải mất nhiều năm, không kể cả ngàn mỹ kim vào những vụ thất bại, tôi mới hiểu được rằng tranh biện hoàn toàn vô ích. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật". Mới mười tuổi ông thấy rằng ai cũng cho tên họ của mình là vô cùng quan trọng.
Và ngạc nhiên làm sao, ông ưng liền, lại còn cho tôi nhiều hơn số tôi muốn nữa. Vô phòng giấy của ông, tôi thấy ông đương bận kêu điện thoại. Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó.
Để người ta nói cho thỏa thích đi. Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty. Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay. Mà bức thư của nó có khác gì một tờ châu tri không? Tôi không ưa cái giọng đàn anh đó.
Tôi biết rằng nếu những máy đó làm cho ông vừa lòng, thì ông sẽ đặt mua 700 máy khác. Tôi la lên: "Thế thì tại sao ông chỉ nói chuyện đến tàu cho cháu nghe?". Ngay từ hồi ít tuổi, ông đã có tài tổ chức, thấu tâm lý và chỉ huy.
Vậy tại sao ông vua thép đó thành công? Là vì ông biết dẫn đạo người. "Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của họ". Lần này tôi cũng mời, ông ta bất đắc dĩ nhận lời.
Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. 7- Nụ cười không thể mua được, không thể xin như khất thực được, không mượn được mà cũng không thể ăn cắp được. Bạn đặt lệ với người nhà hoặc bạn bè rằng hễ bắt gặp bạn làm trái quy tắc nào đó thì bạn phải chịu phạt một số tiền.
Sáng hôm sau, ông Schwab trở lại. Ông Coolidge nói tiếp: "Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi. Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.
Hay là ông lại hỏi ông Livingston Longfellow xem sao? Chắc ông biết ông ấy có một cuốn phim tuyệt đẹp về những cuộc săn bắn lớn ở ấn Độ. Từ 100 năm, chưa thấy ông vua nào giữa thời bình mà tuyên bố những lời lạ lùng như vậy. Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc.
Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của bạn, bạn thấy thích. Bá tước phu nhân Tolstoi tìm thấy chân lý đó - nhưng trễ quá. Y lái xe đi thử một vòng lớn, trở về tuyên bố: "Nếu có thể mua với giá 5.