Nhưng theo lôgíc của hệ thống khuôn mẫu bất đối xứng, thật dễ dàng để nhận thấy tại sao một từ ngẫu nhiên lại phát huy tác dụng. Đó và một phương thức tư duy hữu ích. Chiếc mũ xanh dành cho lối tư duy sáng tạo.
Bạn cân nhắc kỹ lưỡng khi sử dụng chiếc mũ xanh, và điều này có nghĩa là xác định dành thời gian để tư duy sáng tạo. Có thể là chúng ta cần thêm thông tin tại một điểm cụ thể. Đôi khi trong những cuộc thảo luận, bạn nên sử dụng chiếc mũ đỏ sau khi đã sử dụng chiếc mũ xanh da trời tại thòi điểm kết thúc.
Nếu yêu cầu đặt ra là: "Hãy sử dụng chiếc mũ đỏ để nói về sự đóng góp bắt buộc", khi đó, bạn không thể nói "tôi muốn đưa ra nhưng cảm nhận về sự đóng góp tình nguyện". Khi sử dụng chiếc mũ xanh lá cây, chúng ta tìm kiếm và đưa ra những ý tưởng mới, đưa ra những phương án và những sự lựa chọn. Tôi không thích anh ta và tôi không muốn làm ăn với anh ta.
Thường thì mọi người phải ngạc nhiên trước những gì họ thu được khi họ sử dụng chiếc mũ vàng. Như vậy, phương thức tư duy này luôn mở ra con đường phía trước. Như tôi đã nói ở phần trước, chiếc mũ đen chính là một chiếc mũ tuyệt vời.
Dường như không ai thích ý tưởng này. Chiếc mũ được chọn, và mọi người xem xét sự việc theo hướng đó. … Tôi chỉ muốn một vài ý tưởng mang tính khám phá về công việc bán hàng qua tivi.
Tôi lặp lại điều này ở đây bởi vì nó liên quan đến việc xem xét tính cách thích phủ nhận. Anh ta cũng là người đánh dấu tuyến đường vừa được đi qua. Nó yêu cầu người sử dụng hãy cố gắng tỏ ra trung lập và hướng đích khi cung cấp nhũng thông tin.
Hành động của chúng ta do đó chỉ là khả năng có thể xảy ra mà thôi. Khi một nhiệm vụ tư duy không được thực hiện, chúng ta cần chú ý rằng đó là dấu hiệu của sự thất bại. Đơn giản là mọi người sẽ xem xét cả hai luồng thông tin trên quan điểm đồng thuận.
Mọi người chọn cách tranh luận vì đó là cách giải quyết vấn đề duy nhất mà họ biết. Quan điểm đầu tiên phù hợp với quan điểm chiếc mũ đen, quan điểm thứ 2 phù hợp với chiếc mũ vàng. Nếu chúng ta sử dụng sự chỉ trích tiêu cực để làm điều này, chúng ta lại làm mọi việc thêm rối tung lên.
Lá thư đầu là của ngài trưởng phòng nghiên cứu thuộc tập đoàn viễn thông Đức Siemen. Chúng ta có được sự so sánh gì ở đây? Chúng ta bắt đầu tại đâu? Chúng ta nên nghĩ về điều gì?
Chúng ta không phải lúc nào cũng có thể thay đổi cách nhìn nhận sự việc để khiến cho những xúc cảm cũng thay đối hoặc mất đi. … Một công ty gây ô nhiễm Po nên thải nước thải ngay ra sông. Dường như không ai thích ý tưởng này.