Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Chợt thấy một khoảng xanh cỏ cây khá đẹp giữa cái bệnh viện xập xệ này. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.
Kẻ có tài là kẻ biết tận dụng mọi thứ, kể cả cái hỏng hóc, kể cả sự tuyệt vọng của chính mình. Dù với gia đình, họ luôn tôn trọng, biết điều. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.
Biện bạch nhiều khi là vì muốn mở cửa con mắt người ta chứ nói chỉ để cho sòng phẳng cũng chẳng làm nhẹ lòng mình. Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.
Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy. Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng. Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có.
Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.
Vẫn chứng nào tật nấy. Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.
Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.
Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn. Hầu hết là những người sống có trước có sau. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.
Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn. 8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.
Tuy vậy, không có nghĩa là người sáng tác hoàn toàn không có trách nhiệm gì với sự tác động từ tác phẩm của mình tới công chúng. Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.