Constant, người hầu phòng thân cận nhất của Hoàng đế Nã Phá Luân, thường hầu bi da Hoàng hậu Joséphine. Tôi ra tận cửa, đón ông, vô cùng niềm nở. Khi bạn coi tấm hình trong đó có bạn chụp chung với những người khác, thì người thứ nhất mà bạn ngó là ai?
Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được. Tôi đề nghị với ông như vầy. Mà chúng ta muốn những gì? ít lắm, nhưng khi chúng ta đã muốn thì chúng ta nằng nặc đòi cho kỳ được.
Cảnh nghèo khổ ám ảnh ông ngày đêm, làm ông lo sợ lắm và nhất quyết kiếm sao cho có đủ tiền để bà cụ khỏi cảnh vất vả không kể chết đó. Đó là quy tắc thứ chín. Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi: - Sao ông biết là gà tàu? - .
Nhưng ông đã phí công công kích và đã hoàn toàn thất bại. Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Rồi trong khi nói chuyện với người đó, ông tìm cách nói tên người đó vài ba lần và ráng ghi trong trí nhớ hình dáng, vẻ mặt người đó để khi thấy người thì liên tưởng ngay tới tên được.
Khi chúng ta biết rằng chúng ta đáng bị phạt, thì can đảm nhận lỗi trước ngay đi, chẳng hơn ư? Mình tự khiển trách mình chẳng hơn để người khác mắng mình ư? Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại. Nếu một y sĩ mổ hạch, lấy chất i-ốt trong đó ra thì bạn sẽ thành ra ngu xuẩn.
Ngài tả tỉ mỉ loài chim đó cho nó nghe. Tôi diễn thuyết, sẽ có nhiều thính giả thượng lưu, có học, giàu có và danh tiếng tới nghe. Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm.
Bernard Shaw nói rằng họ không, không đủ, phải thực hành nữa. Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy. Và bây giờ trong cảnh về già buồn tẻ cô độc, bà khát khao chút lòng thương, chút ấm áp trong lòng và ít lời thán phục mà không có kẻ nào biết làm vừa lòng bà hết.
Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa: Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?". Họ tôi gốc ở Hòa Lan qua cư trú ở đây gần được hai trăm năm rồi".
Rồi trong khi nói chuyện với người đó, ông tìm cách nói tên người đó vài ba lần và ráng ghi trong trí nhớ hình dáng, vẻ mặt người đó để khi thấy người thì liên tưởng ngay tới tên được. Xin bạn đừng ngại rằng nói như vậy mà không thành thật đâu, vì nếu ở vào địa vị người khác, tự nhiên bạn cũng sẽ hành động như họ. Tôi phải nhắc lại câu đó: Nếu các bạn sốt sắng thành thật quan tâm tới người khác thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm gắng công bắt người khác quan tâm tới các bạn.
Là vì ông đã kinh nghiệm rằng những lời nghiêm trách không có một ích lợi nào cả. Tôi thực hành những quy tắc đã học được, và làm cho công hiệu của những bức thư tôi gởi tăng lên từ 500 tới 800 phần trăm". Tôi khiêu vũ theo một lối cổ từ hai chục năm về trước.