Hãy bắt đầu nghĩ đến giảng đường khi bạn đã sẳn sàng với cách học chủ động và đào sâu kiến thức. Trong đôi mắt ấy chứa đựng đầy nỗi ưu tư và trũi nặng, mà cũng phải, vốn dĩ đôi mắt luôn là bản báo cáo rõ ràng nhất về tâm trạng và suy nghĩ của một người. Một bà cụ già, cỡ 70 hay 80 tuổi gì đó, với gương mặt rám nắng hằng sâu những dấu vết của năm tháng, bộ bà ba đen đã nhầu nát cũ kỹ và chiếc khăn rằn quấn trên đầu, tôi đoán có lẽ bà cụ không phải là người thành phố.
Sau khi giúp Chíp sửa cổ chân, bà dìu cô đến bờ đá gần đó ngồi nghỉ. "Người gì đâu mà hay cộc, thấy ghét!" - tôi vẫn thường nói như thế mỗi khi phải nhắc đến chị ấy. Đừng bao giờ nghĩ rằng mình là người không có khả năng sáng tạo.
Mỗi buổi sáng cuối tuần không còn có ai chịu trận chung cái tội ngủ dậy trễ, tranh luận về một bộ phim hấp dẫn hay cùng vào siêu thị mua và chia sẽ những món "bí kíp" làm đẹp của con gái. - Hết chỗ nói, tối ngày lo gửi rượu Tây về cho ông uống thôi là nó đủ sạc nghiệp rồi! Chai Demi hôm bữa uống hết chưa mà gửi hoài vậy? Để xem trưa thế nào. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội.
- Lúc ban đầu khi em nói ra những lời cay đắng đó, thật sự anh rất giận, tưởng chừng không chịu nỗi đã kích đó. Bạn không nỡ vứt nó đi nhưng cũng không thể để nó nằm trong nhà được. Nhưng có lẽ cũng chính những điều đó đã khiến cho mọi thứ trở nên quá khắt khe đối với cô, nhất là trong cuộc sống ngày càng phức tạp này.
Thà đứng lại để suy nghĩ thật kỹ còn hơn là nhắm mắt vội bước một con đường mà bạn không chắc nó sẽ dẫn về đâu. Vừa muốn noí thật nhiều nhưng lại vừa không biết phải bắt đầu từ đâu. Chẳng muốn nói gì nhưng luôn mong chờ sự thấu hiểu và cũng dễ dàng thấu hiểu người khác mà chẳng đợi phải nói nhiều.
Trong đôi mắt cô chứa đựng bao nhiêu điều, hờn trách có, bi lụy có, bịnh rịnh có, hoan man có, lòng cô đầy mâu thuẩn. Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường. - Đôi môi cũng tham gia: Trời, tớ thấy nhân viên muốn thăng chức nào cũng làm động tác ấy với sếp cả, không đúng đâu! Tình yêu là từ khi môi của hai người chiếc trên chiếc dưới cơ, nên phải
Đây là một khu rừng có tuổi đời khá lâu, từng ngọn cây cao vút như những tòa nhà trọc trời mọc xan xát nhau với những tán lá nhiều tầng dày đến nỗi có nhiều khu vực nắng không thể rọi thẳng được xuống mặt đất mà chỉ có thể le lói vài tia nắng chiếu qua dăm ba khe lá nhỏ tạo nên một cảnh tượng thần tiên huyền ảo. Đang buâng khuâng từng bước chân nặng nề xuống phía cổng ra, bỗng Chíp trượt chân ngã. Không thích đọc văn nhưng lại thích viết văn.
Cụ ngồi đó, chỉ một mình. viết văn đăng báo đi! - Hậu “Lém” chọt vô làm Huy tức điên. Điều khiến mọi người kinh ngạc là, từ sau khi Tsugitaro đến “Super Pit Tokyu”, giới nghệ sĩ ở khắp mọi nơi hễ đến Tokyo thì nhất định phải ở khách sạn “Supet Pit Tokyu”, những ngôi sao vốn khó tính đối với vấn đề này có nguyên nhân duy nhất hết sức đơn giản, đó là tận hưởng dịch vụ đánh giày 5 sao của khách sạn này.
2 - Luyện thi thêm một năm sẽ giúp bạn có kiến thức phổ thông vững hơn để mốt có thể vừa đi học vừa dạy kèm. Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp. “Có lẽ bạn nên đọc phần này, vì nó sẽ quyết định bạn có đủ hứng thú dành thời gian cho những trang phía sau hay không?! Có thể tôi chẳng là ai, có thể tôi chẳng có gì đáng quan tâm nhưng tôi tin những gì tôi suy nghĩ thấm thoáng đâu đó cũng chính là suy nghĩ của các bạn – những chủ nhân của thế kỷ 21.
Điều khiến tôi cay cú nhất có lẽ là lúc cả hai ngủ chung giường vào buổi tối, không ít lần những giấc mơ đẹp của tôi bị gián đoạn bởi một "vật thể lạ" đè lên mặt và lỗ mũi mình mà theo tôi được biết thì nếu không phải là bàn chân thì cũng là cùi chỏ của chị ấy. Chính xác đến nỗi mà bác Nam hàng xóm có thể đi làm đúng giờ mà không cần nhìn đồng hồ, chỉ cần để ý xem Chíp đã dậy đi học hay chưa. Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời.