Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi. Làn nước tạo nên hình dáng của bà đột ngột rơi xuống và tan ra thành ngàn hàng giọt nước li ti bắn tung tóe trên mặt hồ. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng.
Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn. Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Nhưng khách hàng có biết gì về các loại tốt hay xấu đâu.
Không bao giờ là quá trễ để bạn có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Ngươi phải cẩn thận đấy. Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi.
Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. - Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe. Ngày mai hắn sẽ đến đó nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên và sở hữu nó.
Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó. Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp: Câu chuyện giản dị này có thể được áp dụng rất rộng rãi cho tất cả mọi người và có khả năng khích lệ một cách độc đáo.
- Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình. Khi Sid chuẩn bị đứng dậy đi, Sequoia lên tiếng: Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi.
Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. - Ngươi biết là ta chưa tìm được rồi còn gì! Ston, ngươi hãy nói cho ta biết, có phải là trong khu rừng này chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc lên phải không? Hoặc cũng có thể là nó mọc quanh đây, lẩn khuất trong những tảng đá này? Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn.
Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này. Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên.