Bất cứ hiệp sĩ nào cũng biết rằng nguồn nước tốt nhất trong khu rừng Mê Hoặc là nước của Bà chúa hồ. Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không ca hát nữa.
Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Nó cần một dòng suối lúc nào cũng tuôn chảy để cung cấp nước cho nó. Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ. Chàng đi rất khẽ, rất khẽ nhưng đột nhiên chàng vô tình dẫm phải một con ốc sên vàng làm nó ré lên một tiếng thất thanh.
Nghe xong, tất cả sự hồ hởi, phấn khích ban đầu của các hiệp sĩ bỗng biến mất. Lúc này trời đang tối dần. Ta sẽ mang nó về đây.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Ngươi không thấy rằng tất cả lượng nước mà ta phân phối cho khu rừng Mê Hoặc là do ngấm qua lòng đất hay sao? Nước của ta không chảy thành sông hay suối, nó ngấm từ bờ hồ tới mọi ngóc ngách trong khu rừng Mê Hoặc. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa.
Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Cuối cùng chàng cũng gặp được thần Gnome đang đứng cằn nhằn ở trước cổng một hang động khổng lồ chỉ mấy phút sau khi Nott bỏ đi. Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là.
Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Mà nếu giả sử sau cùng cây bốn lá không mọc lên ở đây thì ta cũng không còn ân hận, vì ta đã làm hết sức mình, đã làm tất cả những gì có thể làm được. Sau đó chàng quay lại và làm lại lần nữa, cách đường kiếm khi nãy khoảng nửa gang tay.
Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối. Còn sống - còn hy vọng. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ.
Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Sid vô cùng vui mừng.
- Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ? Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.