Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học. Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường. Rất nhiều người quen đến thăm.
Hoặc tôi chuyển lớp. Tối, bạn đèo bác vào viện. - Xin ông bớt mỉa mai cho.
Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt. Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được.
Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn. Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.
Màu xanh của bể bơi. Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.
Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không? Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi.
Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày. Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.
Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào. Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi.
Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng. Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.
Chơi là giữ kín mọi điều mình biết. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.