Công Thúc Đoạn thấy anh không có biện pháp hạn chế bèn càng phóng túng hơn nữa, ra lệnh quân đội biên giới phía xây và phía bác phải tuân theo mệnh lệnh của ông ta và ngầm mua chuộc các thành ấp lân cận về phe ông ta. Cậu Vương và cụ Chu cùng công tác trong một phòng. Một hôm Lý Trị triệu tập các ông ấy hỏi ý kiến về việc này.
Đến lần thứ ba hai bên mới tiếp xúc xác thịt với nhau ôm nhau hôn. Vì sao? Vấn đề là anh ta tự cao cho mình siêu việt, khi nói chuyện thì ba hoa khoe mẽ nên người ta chán ghét. Chị lại vẫn không nhượng bộ.
Người vợ bảo các con: “Bố giỏi thật!". Chính trị viên bèn giải thích hành vi lỗ mãng của anh ta có thể dẫn đến hai hậu quả. Nghe cục trưởng nói công ty của ngài chưa lắp cửa xếp để bào vệ.
Cách làm này có nhiều ưu điểm: Một là không tổn thương thể diện của đối phương: Hai là quyền lực được chuyển dịch một cách ôn hòa và thuận lợi. Chàng rể sợ tranh luận nữa sẽ tổn thất tình cảm bèn khéo léo nói rằng: "Có lẽ quan điểm cha con mình không hợp nhau, nhưng không sao. sớm ngày nào tốt ngày đấy.
Đó là một phương thức giao tế thường dùng. Người thứ năm là Công Tôn Tử Đô. Ông Lưu viết bài "Gia hữu danh thê Tịch Mộ Dung" tỏ lòng vô cùng tôn kính và yêu mến người vợ tài ba hơn người.
Một lần Giải Phiến tháp tùng Chu Nguyên Chương câu cá ở sông Kim Thủy. Đồng thời để chứng minh thân phận họ Khổng, trong khi nói chuyện diễn thuyết Khổng Tường Hi thường dẫn đôi Ta đồng ý vĩnh viễn chung sống hòa bình với ông ta.
Cô Từ cảm thấy trong lời nói của anh Lý có ẩn ý cho là cô đã có thái độ quá mức nên anh Lý mới dùng câu nói đó để cảnh báo cô nhưng tránh xung đột trực tiếp. Cuối cùng hai người cùng nhau khiêu vũ rồi ra về. Một lần tôi gọi tắc xi, đứng ở cửa chờ, thấy chiếc xe đang lăn bánh đến trước mặt.
Trời bèn khiển trách về tội làm hại cậu bé nọ. Napoleon trả lời một cách kích động: "Ngài không biết một quân nhân nghĩ như thế nào. Người hóa giải có thể khéo léo thay mặt bên này xin lỗi lên kia, khiến cho bên kia cảm động quay lại xin lỗi đối phương.
Khổng Tử bèn bảo Tử Lộ rằng: "Mau bảo các bạn học cuốn gói nhanh chóng rời nơi này". ”Gia Cát Lượng nói: “ Chúa công hãy khoan nói, để tôi khích tướng Trương Phi một chút đã. Nhờ các điều luật cụ thể tăng cường sức hướng dẫn của lời khuyến cao.
Đến quá nửa đêm Rogierpin không khóc nữa. Tư Mã Tương Như là người phóng túng, không câu chấp lễ giáo, không làm ăn mà chỉ là một công tử phóng đãng. Có người nói: "Câu này anh đã nói ở Khacop rồi".