Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng. Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. Khi Nott leo lên được đỉnh núi thì anh thấy thần Ston đang nói chuyện với một con chim mười hai cánh.
Chàng cũng mơ được cầm nó trên tay, tận hưởng mùi có thơm nồng nàn tiết ra từ những chiếc lá hình trái tim xanh biếc. Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. Chuyện gì đang xảy ra thế? Anh bắt đầu nhận ra rằng chắc chắn may mắn sẽ không đứng về phía anh.
Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi. Cảnh hồ trông tuyệt đẹp.
Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. Chỉ còn ba ngày nữa mà thôi. - Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi.
- Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó. Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng. Năm phút nữa lại trôi qua.
Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Chàng căng người quan sát. Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn.
Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng. Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá.
Thật vậy, chỗ đất chàng đã chọn chứa đầy đá. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng.
Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
Mụ ta giờ đã hết cười nổi. - Cảm ơn Người đã trả lời con. Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ.