Liệu bạn có ngồi lái trong chiếc xe mới toanh thay vì giam mình trong phòng ? Vậy là tôi bắt đầu đọc lại, không chỉ một lần mà nhiều lần như tác giả đề nghị. Cũng giống như nguyên tắc lực của đòn bẩy ,trong việc kiếm sống cũng có lực của đòn bẩy!
Khi tôi dẫn người ấy đến gặp anh, trên mặt anh nở một nụ cười mãn nguyện. Cuộc sống đối với ông và gia đình là “địa ngục”. Hãy viết ra những gì bạn sẽ làm khi tất cả mọi thứ đều thất bại.
Họ cũng đương nhiên là nhóm tích lũy tài chính nhiều hơn bất kì ai. Vài người hỏi tôi: “Có cách nào để thay đỏi kết quả không?” Chắc chắn là có. Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học.
Cái ta “gặt” chính là “quả” và cái ta gieo chính là “nhân” mà ta đã trồng. Từ 20 tuổi đến 30 tuổi, ta chỉ mới bắt đầu có được một số kinh nghiệm trong công việc. Đấu tranh chỉ cần thiết khi ta phải đối mặt với những khó khăn và gian khổ ,những điều thường xảy ra khi ta bị THẤT BẠI .
Điều quan trọng nhất là Tiến sĩ Mahathir Mohammad, hồi ấy là Phó Thủ tướng và cũng là Bộ trưởng Bộ Thương mại và Công nghiệp, đã nhận lời khai mạc hội nghị. Trở nên giàu có dễ dàng hơn làm kẻ nghèo khổ, làm người thành công dễ dàng hơn làm kẻ thất bại . Có một sô “tin đồn” rằng tôi được lợi lộc.
Theo tôi, biết được tại sao ta thất bại quan trọng hơn so với việc thành công mà không biết tại sao. Đi lại khó khăn do di chứng của bênh bại liệt, Rudolph đã trở thành “người phụ nữ chạy nhanh nhất địa cầu” trong khoảng thời gian 8 năm và giành được một chỗ trong lịch sử: là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử đạt 3 huy chương vàng trong bộ môn điền kinh của thế vận hội Rome năm 1960. Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn?
Tôi không biết đích xác sự việc bi thảm ấy đã tác động đến họ như thế nào – liệu những lý tưởng mà họ theo đuổi có còn được lưu giữ trong những trái tim khổ đau của họ không? Việc mở cửa Indonesia, Trung Hoa đại lục, Ấn Độ đã mở ra những thị trường, những lối đi đầy mạo hiểm chưa có nhiều người đặt chân đến. Nhưng tôi cố gắng viết ra tất cả những gì mà người hướng dẫn hôm ấy giới thiệu.
Điều làm tôi rùng mình là lúc tốt nghiệp( cuối cùng chúng cũng tốt nghiệp), chúng lại muốn học tiếp lên thạc sĩ, tiến sĩ. Chắc chắn nó sẽ đến. Đó là nỗi bất hạnh lớn của tôi! Nhưng điều buồn cười đã xảy ra.
“Đau khổ đến để làm cho con người trở nên cao quý, để gội sạch tính nông cạn và để mở rộng tầm nhìn. Tất cả phải thay đổi . Khi họ leo lên, không khí càng giá lạnh.
Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học. " Thất bại chính là con đường dẫn đến thành công ,cũng giống như cá khám phá về những điều sai trái đã hướng ta hăm hở tìm đến điều đúng. Khi tôi hỏi, liệu tháng sau có thể kiếm được bao nhiêu thì cô trả lời là 270.