Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm! Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt. Họ không nói một cách gượng gạo, cũng không giấu những cảm xúc chân thật của mình, lúc vui hay lúc buồn, khi sợ hãi hay khi bình tĩnh.
Hôm nay, trên đừng đến đây tôi đã gặp phải một chuyện rất buồn cười. Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!. Đó là trò chuyện với con mèo, chú chim hay chú cá vàng nhà bạn.
Tôi là người phát biểu sau cùng. Chắc do ông không có năng khiếu. Hãy hòa nhập vào tốp đông nào đó, tự giới thiệu sơ nét về mình và nhanh chóng nở nụ cười hưởng ứng đề tài đang rôm rả.
Và thay vì chỉ thông báo cho mọi người biết điều này, chúng tôi lại bày ra một kế hoạch phá phách và nói với họ rằng gia đình Moppo đã ra đi còn Moppo thì… đã chết. Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Một người rất nhạy bén và luôn quan tâm sâu sắc đến những câu chuyện kể, những suy nghĩ cảm xúc của các vị khách mời.
Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ! Thế cũng đủ chứng tỏ bài diễn văn của Cuomo có hiệu quả như thế nào. Bản năng sẽ mách bảo bạn nên nói cái gì và cái gì không nên nói.
Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn. Điều này chỉ làm phí thời gian của cô ấy và cả của bạn nữa. Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả.
Thế nhưng thích hay không thích thì chúng ta cũng thử nghiên cứu và đánh giá nó xem sao. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó.
Thế nhưng thích hay không thích thì chúng ta cũng thử nghiên cứu và đánh giá nó xem sao. Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George. Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng.
Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ, hay tranh luận nảy lửa và mất bình tĩnh. Mọi người đều thích thú khi nói chuyện với Bob, và ngay cả những đối thủ của Bob cũng rất tôn trọng ông. Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị.
Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình.