Khi đó tôi có thể rút ra bài học từ sai lầm của mình và thu được điều bổ ích từ kinh nghiệm của người khác, đồng thời biết cái gì ở mình là chưa được. Có cần phải nhắc lại rằng chính điều này đã xác định nội dung cả cuộc đời còn lại của tôi? Trước đây, ông chủ và người làm công mặc cả với nhau, thoả thuận với nhau hợp đồng có lợi cho mình và không để ý rằng khía cạnh thứ ba cũng có mặt trong hợp đồng ấy - đó là xã hội mà họ phục vụ.
Tiếp tục cử động các ngón tay, bạn thúc đẩy cánh tay của mình cho đến khi nhấc được nó lên. Thành công không vội đến gặp cô, nhưng dù sao thì cũng đã đến. Hãy tìm ra nó bằng bất kỳ giá nào, thậm chí có phải thất vọng trong một thời gian nào đó cũng vậy!
Phần lớn chúng ta không đủ sức mạnh ý chí để nhanh chóng quyết định, và sau đó (khi đã quyết định rồi) gắng hết sức mình để thực hiện. Hãy sử dụng năm nguồn kiến thức đã nêu ra trong chương này. Khi không còn sở hữu nào khác, có gì tốt hơn tư tưởng và khả năng? Hãy bán chúng thật đắt giá! Tất cả những tài sản lớn đều bắt đầu như vậy.
Tác giả đã chọn Henry Ford và tám người vĩ đại khác làm ôcố vấn vô hìnhằ của mình. Chỉ mong muốn không thì không thể giàu được. Trên thế giới người ta trả tiền không phải vì bạn có kiến thức, mà vì bạn biết làm những điều gì đó hoặc thuyết phục người khác làm việc đó.
Chúng ta quen thuộc với những cảm giác tiêu cực nhiều hơn, có đúng vậy không? Chúng tự thấm vào ý nghĩ và theo ý nghĩ đi vào tiềm thức. Được phụ nữ thích - đó là nhu cầu bẩm sinh của đàn ông, và việc thực hiện mong muốn này cho người phụ nữ quyền lực lớn, quyền lực có thể giết chết hay cứu sống. Cô đến Nữu-ước với hy vọng làm giàu bằng nghề viết văn.
Lần đầu, câu hỏi chỉ gợi một nụ cười hồn nhiên: ồ không, mọi việc đều bình thườngằ. Các tình huống quan trọng trong cuộc đời thúc đẩy vượt qua những khó khăn lớn. Bạn hãy nhớ điều này trong suốt cả cuộc đời, tốt nhất hãy viết bằng những chữ to trên giấy và treo lên để bạn có thể nhìn thấy mỗi buổi tối khi đi ngủ cũng như mỗi buổi sáng tỉnh dậy và định hướng làm việc cho mình.
Nếu tổng kết tất cả những điều vụn vặt ấy lại và phân tích kỹ lưỡng thì sẽ thấy một điều rất đơn giản: chúng đều xuất phát từ sự lãnh đạm đối với cái mà ta vẫn gọi là quan hệ tình dục. Nguyên nhân cũng dễ hiểu. Thói quen này xưa cũ như chính bản thân nhân loại, và nguy hiểm chết người cho thành công! Tại sao người ta bám chặt lấy sự bao biện yêu thích của mình? Câu trả lời quá rõ ràng.
Chứ không phải lòng biết ơn. Chúng ta đang sống ở một nước tư bản. Mà bản chất con người là bảo vệ cái mà óc mình nghĩ ra.
Nước Mỹ có hệ thống trường học không mất tiền tốt nhất thế giới. Trước hết, từ ý nghĩ rằng tuổi già sẽ kéo theo nghèo đói. Nếu như những ô chứng minhằ của bạn được lựa chọn chính xác và đưa ra có ý nghĩa, thì quá nửa chiến thắng đã được đảm bảo.
Vì vậy hẵng còn quá sớm để nói rằng kỷ nguyên dốt nát của chúng ta về thiên nhiên đã kết thúc. Không còn nghi ngờ gì nữa, điểm yếu phổ biến nhất của con người là nhận thức cởi mở đón những tác động xấu. Những người thành đạt nhất trong vấn đề này là những người ngoài sáu mươi tuổi.