Mới rồi, tôi đi nghỉ cuối tuần với ông bà Thomas. Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc. Nhưng bây giờ tôi quen rồi; với lại bận việc nhiều quá, có khi hàng tuần không để ý tới những trang hoàng đó.
Đó là một quan niệm mới về về nhân sinh, một triết lý mới. Êm được trong một thời gian dài. Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo.
Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó. Ông kia hỏi lại: - Ông muốn nói chi? Carnegie bèn đề xướng với Pullman hợp hai công ty lại làm một, dùng những lời quyến rũ vạch rõ những lợi chung của sự kết liên đó. Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học.
Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm. Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén. Đây là một thí dụ khác.
Bà Disraeli không phải là một người hoàn toàn nhưng trong 30 năm, bà không ngớt nói về chồng bà, khen ngợi, ngưỡng mộ ông. Sao? Cả một tòa nhà vì vậy mà phải trễ sao? Phải bồi thường lớn và sai hẹn, sẽ lỗ vốn lớn, bao nhiêu sự khó khăn! Mà chỉ vì mỗi một người! Gọi điện thoại. Nhưng, cháu thử nghĩ giá làm như vầy, có phải khôn hơn không?.
Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá. Không ai hiểu rõ sự xác đáng của những lời nói đó bằng John D. Các nhà chính trị Đức hoảng sợ.
Giọng chàng tốt; chủ nhật hát ở nhà thờ và thỉnh thoảng hát trong những lễ cưới để kiếm vài mỹ kim. Lúc đó, đại tá có la lên: "Thưa Tổng thống, thì chính tôi đã khuyên Ngài như vậy không?". Những con heo thản nhiên đối với những giải thưởng đó cho ông cái cảm tưởng rằng ông rất quan trọng.
Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào. Sau khi ông chết, người ta tìm thấy trong tờ của ông. Hoàng đế và Hoàng hậu có đủ điều kiện để cuộc lương duyên hoàn toàn theo lý tưởng: Sức mạnh, tiền bạc, quyền thế quang vinh, sắc đẹp, tình yêu.
Các ông chủ xí nghiệp biết rằng tỏ đại độ với thợ đình công là có lợi cho mình. Cô giáo dạy tôi, nói thẳng cho tôi biết rằng phải quên hết những điều cũ đi để bắt đầu học lại từ đầu. "Đuổi người làm công, không phải là một cái thú.
Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử. Mười lăm năm trước, có lẽ tôi cũng như vậy, khi đọc một câu như vậy. Hỏi họ vài câu rồi để họ mặc ý diễn thuyết.