Gaichanh

Vụng trộm với em kế toán dâm đãng ở nhà kho

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Đó là hạn chế của bạn. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.

    Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt. Bạn lại muốn lưu lại.

    Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Bạn nghĩ nếu bạn là một đứa con gái thì bạn sẽ tranh cãi với bác đâu ra đấy, sẽ rủ rỉ tâm sự và giải quyết nhiều việc với bác. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.

    Đặc biệt là trong những người tài. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở.

    Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.

    Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo.

    Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc. Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.

    Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt. Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào. Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức.

    Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được. Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết. Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông.

    Lại đánh một canh bạc nữa. Ông chú em bố được trao quyền lãnh đạo khâu tổ chức đám cưới. Viết là một lao động kỳ diệu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap