Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Như một khẩu hiệu của tâm thức.
Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Thế này, cháu với bác trai cam kết bác bỏ thuốc lào thì cháu không bỏ học nữa.
Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.
Mẹ thì độ này da sạm đi. Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn. Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh.
Buổi sáng, ở đây, bạn chỉ thua mỗi bác. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều. Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên.
Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy. Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.
Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến. Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.
Từ nay thôi hẳn đá bóng. Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.
Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Hay pha một ly sữa cho anh những đêm anh thao thức bên ngòi bút.
Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Bắt đầu nghe những tiếng động khác.