Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra.
Đến ngày nay thì cuộc trao đổi của họ quả đã trở nên bình thường rồi đấy. Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến. Bạn sẽ chẳng ưa gì tôi nếu tôi bắt chước giọng nói và dáng vẻ của ngài Laurence Oliver đáng kính, đúng không? Và nếu một sớm mai thức dậy, tôi muốn bắt chước cách nói chuyện giống các diễn viên kịch Shakespeare, chắc hẳn tôi sẽ bị cười nhạo cho xem.
Cuomo làm tôi ngạc nhiên: Ý tưởng này thú vị đây! Khán phòng có cả ngàn cảnh sát trưởng, và tất cả họ đều ủng hộ bản án tử hình. Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng. Rõ ràng là từ utilize ít phổ biến hơn từ use.
Việc nói không phải là sự cưỡng ép, không phải là một điều quá khó khăn phức tạp hay là cách để giết thời giờ. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo.
Thêm vào đó, hãy chọn đúng lúc để gây cười. Nếu nói rằng: Tôi từng luôn nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng (hay một diễn viên điện ảnh, một tuyển thủ bóng đá) thì câu nói này sẽ giảm đi phần nào sự lẫy lừng của ngôi sao mà bạn đang trò chuyện. Ngay cả khi làm việc, tôi cũng không muốn nghĩ rằng mình đang mang áp lực công việc.
Tôi chưa bao giờ phỏng vấn John Wayne, nhưng Mitchum thì tôi được nói chuyện rồi. Giọng nói rất quan trọng vì nó thể hiện một phần nào đó con người bạn, sự khác biệt của bạn với người khác. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.
Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi… Hãy nói một cách đơn giản nhất và chân thành nhất. Đây là một đức tính không phải là không cần thiết.
Bốn người xếp hàng rồi đo xem ai cao nhất. Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh.
Trên sân khấu, anh là một trong những diễn viên kịch hàng đầu ở Mỹ, còn ngoài đời lại là một chàng trai vui nhộn. Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt. Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện.
Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc. Lúc Stacey đến bắt tay Bill thì bạn có thể lựa lời nói: Mình biết hai bạn có nhiều chuyện để nói, vậy chút xíu mình sẽ quay lại nhé!. Tôi rất kính nể Bob.