Và thái độ đó cho phép người ta đủ khả năng để chia sẻ quan điểm và hiểu biết của đồng sự. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ. sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 được ghi nhận là lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Nhưng Tom không rời đi nơi khác dù đã từng trầm uất, căng thẳng và chán chường. Năm 1956, sau chuyến đi châu Âu cuối cùng, Watson nghĩ đến chuyện trao quyền lực cho con trai. Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây.
Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ. Với tất cả đức khiêm tốn, IBM của Gerstner đã để khách hàng là người lãnh đạo, như Jeffey Krames, nhận xét. Giá trị của nó không phải ở cái vỏ ngôn ngữ mà là tư duy bên trong của các nhà phát minh.
Thấy cỗ máy xấu như một con quái vật đến từ một hành tinh nào,với vô số bóng đèn, nút cắm và các cuộn dây, ôngra lệnh phải cho nó một vỏ bọc xinh đẹp. Khi mà người Việt Nam chọn con đường gia nhập vào thế giới toàn cầu hóa với tất cả những bất lợi và lợi thế của mình, ai cũng cần tìm kiếm những bài học thành công và thất bại, từ hôm qua. Time thì dựa trên thực tế lịch sử mà đánh giá.
Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Cả hai đều cùng chinh phục các lĩnh vực của họ bằng phương thức quản lý hợp lý, những sản phẩm nổi trội và kích thước nhỏ gọn. Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý.
Tom là con đầu lòng của Watson. Đây là môi trường mà dòng điện có thể bật tắt trong khoảnh khắc một phần giây. Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi
IBM ngày nay vẫn ám ảnh người ta về một ý niệm vĩ đại nào đó. Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ. 1945, Roosevelt qua đời.
Watson chinh phục Flint. Một loại máy xử lý thẻ đục lỗ lần đầu tiên cho phép tính phép nhân và phép chia. Người ta đã truyền tụng không ngớt về việc Watson không sa thải nhân viên.
000 năm 1940 lên đến trên 21. 000 vào năm 1970 so với Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý.
Gerstner và Tom được dẫn ra trong cuốn sách như là minh chứng cho các thế hệ IBM và Watson chính là mã di truyền. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ. Đến lượt ông thì bị huýt sáo.