Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi. Tới nơi ông thường phải đợi xe. Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi.
Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe. Nhưng ngay khi ông khép cửa, thì trí óc của ông, đã mệt nhọc gì đâu bỗng hoá ra lười biếng. Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.
Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác. Người ta có thể 8 giờ dắt chó đi chơi mà suốt thời giờ nói là để dạo mát óc cứ phải suy nghĩ về việc 9 giờ 15 phải đọc sách, phải về sao cho khỏi trễ như vậy còn hứng thú gì nữa? Chúng ta ngỡ hành động theo lý trí, trong thực tế lại hành động theo tình cảm nhiều hơn.
Chính vì muốn thực hành chân lý sâu xa thường bị bỏ quên đó (chân lý ấy không phải tôi tự tìm ra đâu) mà tôi đã xem xét một cách thực tế và tỉ mỉ sự tiêu phí thời gian mỗi ngày. Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ. Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.
Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Tới nơi ông thường phải đợi xe.
Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque. Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn. Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.
Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque. Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.
Tôi có thể kể Pascal, La Bruyere (triết gia pháp thế kỷ 17) và Emerson (triết gia Mỹ thế kỷ 18). Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.
Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình. Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì. - Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.
Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. Nếu bạn nghĩ rằng có thể bỏ ra bảy giờ rưỡi mỗi tuần để gắng sức một cách đều đều và nghiêm trang mà vẫn giữ được lối sống cũ thì bạn làm đấy.