Có lẽ ông ta sẽ sẵn lòng chỉ dẫn điều ấy để cái đầu đang mụ mẫm, chậm chạp của tôi sáng ra! Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.
Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn. Ông cũng rất thích cưỡi những con ngựa đẹp, khỏe mạnh thuần chủng Ả rập. - Bởi vì các bạn đã tận tụy, chăm sóc rất chu đáo bầy lạc đà của tôi và đã chịu cực nhọc khi đi băng qua sa mạc nóng bỏng, đồng thời các bạn đã kiên cường chiến đấu chống lại bọn cướp lăm le muốn chiếm số hàng hóa của tôi, nên đêm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về năm quy luật của vàng.
Cậu hãy thắng yên cương cho hai con lạc đà khỏe nhất, chú ý buộc theo những túi da lớn đựng nước và những túi lương thực cho cẩn thận. Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không? Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình.
Một cảnh tượng thật quen thuộc và cũng thật buồn cười! Một ông lão cầm cán cày, nhưng bàn tay của ông ấy đang run rẩy nên cái cày cũng lắc lư theo. Trước hết, các bạn hãy áp dụng và làm giàu cho bản thân của các bạn, rồi sau đó hãy truyền dạy cho tất cả mọi người, để họ cùng chia sẻ và làm giàu không chỉ cho bản thân họ mà còn góp phần làm giàu cho vương quốc thân yêu của chúng ta. - Cháu nói đúng một nửa sự thật mà thôi.
Tuy nhiên, nếu anh muốn giữ năm mươi đồng tiền vàng đó thì phải thật kín đáo và cẩn thận. Bấy giờ, điều này đã trở thành thói quen hàng ngày nên tôi thực hiện không mấy khó khăn như trước. Đó là tình cảnh mà ông đã phải sống trong những ngày tháng ấy.
Tuy rất thắc mắc nhưng tôi vẫn cẩn thận làm theo lệnh bà. - Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ.
- Ngay vào ngày hôm nay chứ? – Kobbi gợi ý. Câu chuyện của con là bằng chứng rõ ràng nhất cho vấn đề đó. – Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng.
Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa. Tôi biết làm gì với hắn ta nữa đây? Ngay cả người cha hiền lành của hắn cũng vì hắn mà tiêu tán hết sản nghiệp. – Anh lắp bắp một cách yếu ớt.
- Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Babylon là nơi mà ông nội cháu ngày xưa đã bắt đầu sự nghiệp. Ông ta cũng là bạn quý của tôi.
Này bạn thân ơi, thấy bạn làm lụng rất nhọc nhằn, tôi cũng muốn giúp đỡ bạn lắm. Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định. Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói: