Đừng ngại tự đặt ra những câu hỏi khó, những chất vấn mà người ta có thể hỏi. Nêu ra một câu hỏi hay chưa đủ, phải hỏi như thế nào đó để người nghe sẵn sàng bộc bạch câu trả lời chân thật nhất. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…
Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình. Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…
Bob có hai người bạn thân trùng tên Larry, và tôi là người bạn Larry thứ hai của anh ấy. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary. Do vậy, hãy nhìn khán giả khi bạn đang nói.
Bạn biết không, sáng nào tôi cũng đứng trước gương và cười tươi rói:Chào Larry, hôm nay cậu khỏe không? Có gì vui mà cười tươi thế?. Trong xã hội có vô vàn những tình huống giao tiếp. Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến.
Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga. Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt! Buổi sáng đầu năm mới ấy, các thính giả của đài WKAT vào đã được thưởng thức một âm thanh khủng khiếp.
Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang. Tôi chỉ muốn nói cho anh biết điều này: Con trai tôi đã rất mến mộ anh.
Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều. Đừng để một ai đó làm mất thời gian của tất cả mọi người. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn.
Luôn nắm rõ và khẳng định lại vấn đề. Tôi quen biết gia đình Bob Woolf khá lâu và luôn giữ một mối quan hệ thân thiết. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.
Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Những vết nhăn trên trán động đậy, đây là thói quen của ông khi có cảm xúc mạnh. Nhưng nhờ nó bạn sẽ biết mình cần chấn chỉnh chỗ nào, sửa giọng ra sao.
Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Vậy là bạn thành công! Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này.