Đối với những độc giả không làm trong môi trường kinh doanh, tác giả mong muốn mang lại cho các bạn sự hứng khởi khi nhận thấy số tiền trong tài khoản cá nhân luôn gia tăhu được nhiều thành công và giải quyết nhanh chóng những vấn đề khó khăn ở mặt tài chính. - Vào những lúc rảnh rỗi, các nô lệ thường tụ tập và đánh chén vui vầy với nhau. Bởi vì, nếu các bạn nắm chắc được ý nghĩa và vận dụng nó thật tốt thì chẳng bao lâu sau các bạn sẽ kiếm được nhiều vàng.
Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Trong trường hợp này, điều tối ưu nhất mà tôi có thể khuyên các bạn là nên có một ngôi nhà của riêng mình để mọi người trong gia đình thoải mái trú ngụ và tự do thực hiện những công việc nhằm hỗ trợ cho cuộc sống ngày một tốt hơn.
Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được. Anh thấy đó, con bọ này có lẽ phải nằm mãi mãi trong cái hòm của tôi. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả.
Tiếp đến, các bạn kiểm soát những khoản chi tiêu của mình để bảo đảm rằng, tiền được bỏ vào nhiều hơn khi lấy ra. Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ. Để được một ngôi nhà khang trang, một cuộc sống ấm no, thì ta không thể không làm việc.
Ngày xưa, thung lũng bên dòng sông Euphrate là một vùng đất nông nghiệp có hệ thống tưới tiêu hết sức quy mô, dân cư đông đúc, nay đã trở thành vùng sa mạc khô cằn, lác đác với những bụi cây cằn cỗi, những đám cỏ dại đang đối đầu với gió cát để tồn tại. Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. Cháu là cháu nội của ông Arad Gula, nhưng cháu có kế thừa được những đức tính ưu việt của ông cháu không? Cháu có đủ bản lĩnh để đối diện với sự thật hay chỉ muốn sống trong những suy nghĩ ảo tưởng và giả dối mà thôi?
Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy. Những lo lắng của bà Swasti là đúng. - Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi.
– Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu. Trong khi, hai bà trẻ hơn thì cười mũi và xem tôi như một trò tiêu khiển. Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ.
Con nên làm công việc mà đáng lẽ ra cha phải làm khi ở vào độ tuổi của con. Tôi rất cám ơn cậu về triết lý sống và nghệ thuật bán hàng mà cậu đã từng nói với tôi. – Đây quả thật là một ý kiến rất hay.
Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp. - Đối với mỗi người đến vay tiền, tôi đều yêu cầu họ để lại một vật dụng nào đó của họ để làm bằng chứng. - Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa.
- Cháu đã cho ông chủ lò gạch Azmur vay số tiền đó. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó. - Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng.