Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó. Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả.
Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. - Có phải ngài là thần Gnome, vị thần mà mọi người vẫn thường gọi là Hoàng tử của lòng đất không ạ?
Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất. Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình. Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên.
Còn Max thì vẫn im lặng. Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới. Trong đoạn kết đầy bất ngờ, Good Luck tạo ra một chu trình khép kín, mang lại sự khích lệ, những hướng dẫn cách thực hiện và thật trọn vẹn với một câu chuyện đầy cuốn hút.
Không sót người nào cả, ở mỗi góc đường, ở mỗi quán xá, ở cột đèn giao thông, ở mỗi ngóc ngách của thành phố này. Nott chẳng biết phải làm gì nữa. - Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này.
Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc chạy đi săn đuổi vài sinh vật hay con thú kỳ lạ. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm.
- Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. May mắn sẽ héo tàn khi chúng đến với những người chỉ biết chờ đợi mà không làm gì cả. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi.
Nhưng Merlin đã lừa ngươi. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Bà chắc chắn sẽ giúp được ta.
Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. - Mới đầu tôi đi rửa xe.
Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?