Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu. - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông. Một số người trong số họ cũng biết.
Tôi từ giã mái trường cấp III. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn.
Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy. Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng. Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước.
Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử. Diệt cả những con virus có lợi cho sức đề kháng. Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.
Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Đúng mà cũng không đúng. Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.
Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do. Ông bảo: Em nói tiếp đi. Ông Diểu tức giận giương súng.
Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.
Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch.
Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa. Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức.
Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã. Tôi làm độc giả cho tôi. Hai chuyện này khác nhau.