Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Nếu cuốn sách này chỉ giúp bạn được mỗi một điều là làm tăng năng lực hiểu thấu quan điểm của người khác mà không quên quan điểm của bạn, trong bất cứ trường hợp nào, phải, nếu cuốn này chỉ giúp bạn được bấy nhiêu thôi, thì nó cũng đã đánh dấu một quãng đường đầy ý nghĩa trong cuộc đời làm ăn của bạn rồi. Họ đồng thanh nói: "Chúng tôi xin trung thành, ngay thẳng, lạc quan, có sáng kiến, hăng hái hợp tác, mỗi ngày làm đủ 8 giờ".
(à, phải! Hãng ông giàu nhất, mạnh nhất. Và khi chúng tôi cần tới họ, họ vội vàng lại liền, có vẻ cảm ơn chúng tôi lắm". Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời.
Trong công việc đó, đã có nhiều sự lạm dụng, nhiều sự đồi bại. Nó không tin ở giá trị của nó và sợ người ta chế giễu tới nỗi phải đợi trời tối như mực rồi mới dám lén lút đem bản thảo bỏ vào thùng thư. Và bạn có như vậy không?.
Vậy ta phải hết sức trổ tài cho họ vừa lòng". Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy. Phải lớn tuổi mới biết xét đoán được.
Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó. Chúng ta tự bào chữa rằng như vậy lâu quá, mà công việc ta bề bộn quá. Ông bạn già kể lại: "Khi ông Lincoln nói xong rồi, ông ấy bình tĩnh hơn".
Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Hãng ông Amsel đang điều đình để mua một chi điếm mới ở làng Queens, tại Long Island. Và khi bàn tới điều kiện mở tiệm, ông Fletcher đã phát ra những tư tưởng này:
Tại nước nhuộm như vậy". Khi viết xong, ông đọc cho bà mục sư nghe. Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống.
Thiên hạ sẽ ngủ gục mất. Những kẻ ưa thành công, đều ưa những cơ hội làm rỡ ràng giá trị của họ, những dịp để tiến tới và để thắng. Các bạn có thể đọc hàng tá những sách về tâm lý mà không kiếm được một lời vừa đúng vừa nhiều nghĩa như câu đó.
Trong những ngày đen tối nhất của cuộc Nam Bắc chiến tranh, Lincoln viết thư mời một ông bạn cũ ở xứ Illinois tới Washington để bàn về vài vấn đề. trở nên triệu phú đều nhờ thị dục đó cả. Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình.
đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm. Không có thì giờ học, nhưng có một thiên tài trời cho riêng dân ái Nhĩ Lan là bẩm sinh đã biết nghệ thuật làm cho người khác thương mình. Ông ta cho mang lại nhà tôi liền và khoảng một tuần lễ sau, tôi cho người mang trả với một bức thư trong đó tôi tỏ ý cám ơn ông lắm.