Chúng ta cũng nghe người ta nói rằng điều quan trọng nhất chính là điểm mấu chốt. Những người suy nghĩ chín chắn không cho phép một ai khác suy tính dùm mình. Ngày nay, “người đàn bà sắt của Malaysia” nổi tiếng và được yêu thích này không chỉ là một người mẹ hạnh phúc mà còn là một nhà hung biện hiếm hoi trên nhiều tạp chí, chương trình truyền hình và truyền thanh.
“Giữ kin phiền muộn được coi là chìa khoa dẫn đến cơ hội tuyệt vời của chúng ta” (Nếu họ muốn học cao hơn họ phải tự trang trải học phí) Hình như người ta tin rằng, nếu nguyền rủa và bang bổ lúc thất bại, sau ngày bạn sẽ có tiềm năng để trở thành người chiến thắng vẻ vang.
Trong lúc đang bị cầm tù, cô được trao giải Nobel về hòa bình năm 1991 vì đa từng lập nên một tổ chức giáo dục để gips đỡ những người dân Myanmar. Sau đó, anh lại làm lại một lần nữa hết sức mình, anh lại xem xét và nở một nụ cười mãn nguyện trên môi. Một ngyaf kia, người quản lí bỗng nhiên mất tích và không thấy xuất hiện nữa.
Đã quá muộn để thay đổi các kết quả sau này. “Không phải quyền lực làm hư hỏng người ta mà chính là nỗi sợ hãi. Cuộc chiến tranh Việt Nam, như ta đã biết, kết thúc sau 20năm, khi quân đội hùng mạnh nhât thế giới bị đánh bại bởi quân đội Việt Nam thiếu vũ trang, nhưng được sự ủng hộ của tá điền và nông dân.
Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hai người anh trai của bà được gửi sang Ấn Độ, còn bà và người em được gửi đến một trường dòng nội trú miễn phí. “Một cái gì hơn thế phải được thêm vào” để nó có thể truyền được tiếng nói và Alexander mới là người thực hiện được điều đó. Gia đình ông vô gia cư và phải di chuyển từ chô này đến chỗ khác.
Có thể nói, vì chỉ là một ứng cử viên lép vế, không ai biết đến, chiến dịch của tôi đã đạt được một thành công đáng chú ý. “Năm 1834, ông phải vào tù vì những món nợ từ những vụ đầu tư kinh doanh. Đó là những khoảng thời gian rất thích hợp để đọc, lắng nghe và quan sát, bộc lộ chính mình , phân tích lại bản thân và những mục tiêu của mình.
Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”. Xét cho cùng, các rắc rối cũng không tệ lắm phải không nào? A)Trừ khi tự mình lấy lại được tinh thần nếu không những người này sẽ không thể đứng lên được nữa.
Một người bị chết đuối khi rơi xuống nước bởi vì anh ta ở lại đó. Có phải ta đang rút ngắn cuộc sống của chính mình? Ở đây, tôi không có ý viết về sự trương thọ; điều tôi thực sự muốn đề cập đến là : với lối sống thích hợp, nguồn nước thích hợp, thực phẩm thích hợp, bài tập thích hợp, ánh nắng thích hợp và sự thanh thản trong tâm hồn, ta thực sự có thể kéo dài cuộc sống của mình trên trái đất này. Loai phương tiện vận chuyển này đang rất phổ biến ở Đông Nam Á ,nhưng nó đang dần biến mất mặc dù ở một vài nơi ,nó vẫn còn tồn tại.
Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. Mặc dù từng là sinh viên ngành sinh học,điều này chưa từng xảy đến với tôi . Chẳng có ích gì khi hối tiếc hay đổ lỗi cho người khác về những quyết định mà ta đã đưa ra, dù có chịu tác động của những người khác , vẫn thuộc về trách nhiệm của chúng ta và chỉ chúng ta mà thôi.
Chúng ta thường nghe người ta hỏi làm gì để thành công. Suốt cuộc đời tôi chưa thấy ai được ca ngợi hay tưởng thưởng vì thất bại. Nỗi sợ hãi làm đánh mất quyền lực là hư hỏng người sử dụng nó và nỗi sợ hãi trước tai họa của quyền lực làm hỏng những người lệ thuộc nó.