Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn. Hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng nếu có tài đàm phán. Và tôi tự hào về nó!
Vì sao Benny cười? chỉ vì trước đó cậu ta nhìn thấy nụ cười mỉm đầy tinh quái của Burns. George Burns quả đúng là George Burns! Chỉ đơn thuần kể lại nếp sống đều đặn của ông thôi nhưng cũng làm người ta phải ôm bụng cười. Tôi đứng cạnh quan tài đóng chặt của người bạn thân yêu, cảm nhận rõ giây phút chia ly đau đớn.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái. Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng.
Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè. Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng.
Và dùng hay không dùng là quyền của bạn. Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu. Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào?
Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language). Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao.
Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác. Cái chính là nó sẽ giúp bạn nói một cách tự tin và hiệu quả. Chắc do để quên một cái gì đó… Trời xui đất khiến thế nào mà nó lại chọn ngay ngày đó, lúc đó để về.
Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Vì sự gò bó, khiên cưỡng không bao giờ giúp bạn thể hiện tốt bản thân được.
Những người khách bộ hành nhìn vào cửa kính và thấy một người đàn ông đang gục đầu xuống bàn, cạnh cái micro. Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Chàng trai ở đầu dây bên kia mừng quýnh lên, cám ơn tôi rối rít. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt. Đừng chê bai, hạ thấp người khác.