Điều trớ trêu là mặc dù năm 1993, cả thế giới mở hầu bao để mua máy tính cá nhân ThinkPad của IBM con số lên đến 12 tỉ đôla, vậy mà IBM vẫn lỗ nhiều hơn như vậy thêm vài ba tỉ nữa. Hai bên cánh gà thì đặt la liệt đồng hồ. Họ diện toàn cà vạt đen.
Để tìm một người như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đã liệt kê một danh sách các tên tuổi lớn như Jack Welch (của General Electric), Ross Perot (của Perot System) và cả người giàu nhất hành tinh là Bill Gates. Đây là mẫu người rất dễ nhận ra với chiều cao 1m88, luôn ăn mặc đẹp một cách gọn gàng, mái tóc nâu chải bạt ngược ra phía sau và một đôi mắt sâu. Jeannette xúc động mạnh khi nhìn thấy tên Tho- mas Watson đứng thứ hai sau cái tên của chủ tịch
Tấm ảnh đi vào lịch sử khi người Mỹ dùng nó để làm một con tem. 1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. Chúng tôi xin được gửi lời tri ân trân trọng nhất đến những đồng nghiệp đã hỗ trợ tinh thần cho chúng tôi, đến các cá nhân và đơn vị đã sẵn lòng hỗ trợ thông tin, tư liệu trong quá trình nghiên cứu.
Có thể thấy những thành tựu lớn nhất của Tho- mas Watson là cống hiến những nguyên tắc vàng trong quản trị, triết lý kinh doanh. Các sách giáo khoa sơ cấp nhất giải thích rằng, nước Mỹ đã tận dụng cơ hội nằm ngoài khu vực chiến tranh thế giới lần hai. Họ cùng thích ô-tô và nói về đam mê những khám phá mới.
Vậy thì lễ ra mắt này phải là dịp để thiên hạ gọi máy tính là IBM 701. Cùng với cuộc cải tổ phòng thí nghiệm, giờ đây CEO Tom đã mở cửa phòng của cha, cả gan đặt vấn đề thay đổi quan điểm về nguồn tài chính cho công ty. Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*).
Không chỉ báo chí nước Mỹ vào cuộc mà báo chí quốc tế cũng tiến về vùng thảm họa. của những huyền thoại doanh nhân này, chúng tôi đã đúc kết được những nét chung nhớ lại thời đại của Watson, khi đó, IBM đã là bá chủ trên thị trường nước Mỹ nơi tiêu thụ và thuê máy tính đục lỗ của IBM đến 92% thị trường, và vài nơi khác ở Bắc Mỹ và các nước giàu ở châu Âu.
Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng. này được biểu diễn bằng các số 0 và 1, nên rất khó đọc và sử dụng.
Cuộc đời của ông sẽ diễn ra như vậy với vô số vinh quang và thăng trầm. Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng. Chuyện rượu và kinh doanh làm chúng ta nhớ đến vụ mất trộm của Watson trước đây.
Và sau khi đọc cuốn sách của Black, Jeffle thấy rằng: Tôi không hoàn toàn chấp nhận lý lẽ của Black rằng Watson và IBM phải chịu trách nhiệm một phần nào đó với vụ diệt chủng và tôi cũng không đồng ý với ông (Black) về chuyện Watson khi đến với Đức Quốc xã thì đã biết rằng mình làm ăn với kẻ giết người. Những quan điểm đời người của ông cứ dần xuất hiện trong tư duy học hỏi không ngừng của nhà doanh nghiệp vĩ đại này. Watson cũng biết rằng CTR chỉ chừng 400 nhân viên và đang chìm dần vì thua lỗ.
Gerstner cũng không hỏi để truyền đạt phương thức làm việc của mình như Watson ngày xưa mà Ngay sau câu giới thiệu rất cổ điển tạo đà cho người được giới thiệu thể hiện mình Watson đã làm cả khán phòng ngạc nhiên bằng phát biểu đầu tiên: Watson vì giận Harvard nên đã ra lệnh cho Bryce và Lake, đầu tàu của phòng thí nghiệm, hãy chế tạo máy tính tự động mang tên IBM.