Sức hấp dẫn của cái tôi: “Em thấy sếp quả là người tinh đời. Thú nhận là cách duy nhất cô ấy có thể cho bạn biết rằng cô ấy đúng là người như bạn nghĩ. Khi chúng ta trò chuyện, 7% sự thật ẩn chứa trong lời từ, 38% trong giọng nói, 55% trong hành vi và cử chỉ.
Người đó cảm thấy bạn quan tâm đến động cơ của họ. Anh thật ngốc nếu nghĩ khác đấy. Bạn cũng có thể kiểm soát được phương thức trả lời.
Trong ví dụ này, sếp của bạn thừa nhận thích ý tưởng của bạn. Nếu anh không muốn nói với tôi lúc này, thì cứ việc. Bằng cách thổi phồng hoặc làm xẹp những nhân tố này trong tâm trí người đó, bạn có thể ngay lập tức thay đổi quan điểm của họ về bất kỳ tình huống nào, dù nó tích cực hay tiêu cực.
Vì thế, bạn muốn có thêm thông tin và hỏi nàng bữa ăn tối có những gì. Anh sẽ giúp chính mình thoát khỏi đau khổ và anh có thể (tiếp tục cuộc sống của mình khi chuyện này đã kết thúc). Tương tự, bàn tay nắm chặt và lời tuyên bố về cảm giác thoải mái không hề ăn khớp với nhau.
Vì thế, bạn cần thay đổi câu hỏi và anh ấy sẽ trở nên rất cởi mở. Nói chung mọi người dễ dàng trả lời loại câu hỏi này. Liệu hành trình này có được như thế không?”
Nó cho phép người khác xây dựng một cầu nối tâm lý với bạn. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì.
Nếu người đó không nhận ra bạn đang hàm ý điều gì thì có lẽ họ không có lỗi. ” Nó sẽ tiếp tục kể thêm nhiều chi tiết mới cho tới khi nào bạn đáp lời, như thế mới làm cho nó biết rằng nó đã thuyết phục được bạn. ” Bạn sẽ ăn món ăn bạn không muốn bởi vì bạn đã gọi nó.
Câu hỏi mẫu: “Tôi biết anh không chắc chắn về lý do tại sao anh làm vậy, vì thế anh có thể nghĩ đến bất kỳ động cơ vô thức hợp lý nào không?” Câu nói này rất có tác dụng vì nó khiến người đó cảm thấy không phải chịu trách nhiệm về hành động của mình, rằng người đó không có “ý định” làm những gì đã làm và hành vi đó là vô thức. Nếu bạn muốn theo hướng tích cực, hãy thử làm ngược lại. Bạn tôi kể với tôi rằng anh ấy đã thuê phải một bộ phim tồi tệ nhất mà anh ấy từng xem trong đời mình.
Nhiều người nhìn sự thay đổi trong tư duy như là một biểu hiện của sự yếu đuối. Người đó không có gì để mạo hiểm, vì thế bạn ít có cơ hội để ngã giá. Tuy nhiên, nếu người đó khẳng định lại rằng mình chẳng làm gì, thì trên thực tế, người đó có thể vô tội.
Họ không kêu ca, cằn nhằn hay có thái độ nóng nảy. Chỉ những người phi thường mới sẵn lòng nhìn nhận những gì người đó không muốn nhìn, lắng nghe những gì không muốn nghe và tin những gì người đó ao ước sẽ không tồn tại. Tuy nhiên, nếu bạn nói điều này – dĩ nhiên, rất tình cờ – trước khi bạn nói ra ý định mua hàng thì người đó sẽ không có động cơ thật sự nào để không nói ra sự thật.