Anh tha hồ nói về cảm nghĩ, hành động của mình trước những việc đang diễn ra một cách tự tin và đầy phong độ. Tôi há hốc miệng! Tôi đã quên béng rằng mình đã hẹn nói về đề tài này! Tôi bận tối mắt tối mũi với một núi công việc, và hôm nay cứ đinh ninh sẽ pha trò cho khán giả như thường lệ. Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay.
Nơi nào có con người thì nơi đó có đối thoại. Dù bạn có tài nói năng tuyệt vời đến như thế đi chăng nữa, có những lúc tốt hơn hết là bạn nên im lặng. Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn.
Thị trường chứng khoán năm nay dao động thất thường quá. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này: Tôi muốn khám phá con trai của một trong những người nổi tiếng nhất nước Mỹ.
Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ. Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại. Những nhà doanh nghiệp thực thụ không bao giờ làm như vậy, họ biết quý từng giây từng phút.
Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Chớ huyên thuyên nói về quan điểm của bạn.
Và phải nói về nó một cách thật tự nhiên. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch. Will Rogers nói rằng ông có một kế hoạch để kết thúc chiến tranh thế giới thứ nhất.
Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Vai trò, sự đóng góp của bạn cho công ty, điểm mạnh và điểm yếu của bạn, nên cải thiện điều gì, và những ưu thế là gì… Qua những cuộc đối thoại với ông chủ, bạn sẽ hiểu hơn, đánh giá đúng hơn về chính mình. - Tôi kiểm tra xem đội cứu hỏa và đội cấp cứu Miami phản ứng nhanh ra sao trước một tình huống khẩn cấp.
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Vòng đua thứ ba diễn ra không có gì thay đổi.
Người đó có lòng nhiệt tình hay không? Có thật sự thích hợp với công việc này không? Nếu cảm thấy ứng viên quá e dè hay sợ sệt, hãy áp dụng những phương pháp khởi đầu câu chuyện mà tôi đã trình bày ở chương hai. Tôi chỉ là một nhà chính trị!! Đó là một câu chuyện khác…
Và sau cùng tôi đã rút ra một kết luận chắc như đinh đóng cột: Trong tương lai, nhân loại còn phát minh ra những phương tiện thông tin kỳ diệu hơn nữa. Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt. Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông.