Những “kẻ thất bại” như thế chính là niềm hy vọng của thế giới. Những con người nghèo túng của xã hội chúng ta , những người phải bỏ học nửa chừng, những người không có cơ hội vào đại học , không có quyền lựa chọn . Đó là công việc của anh và anh phải làm thật tốt.
Bắt đầu công việc từ những việc vặt trong vài năm. Chiến thắng của ho được định đoạt bởi việc cố thủ đó! Ta sợ bệnh nhưng lại chẳng thèm quan đến sức khỏe.
Ông đồng thời còn là 1 nhà thơ nổi tiếng. Ở tuổi 28, bà phải cắt bỏ phần tử cung còn lại vì bác sĩ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi cắt bỏ nhầm một phần tử cung của bà. Nhưng nếu bạn càu nhàu vì không thấy thỏa mãn, thì không ai ngăn cản bạn bỏ đi vươn tới các vì sao.
Bạn sẽ không phải là người đầu tiên trên thế giới nếm trải điều đó đâu. Nhưng Hồ Chí Minh không còn sống để nhìn thấy được sự tái thống nhất cuẩ đất nước Việt Nam. Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi.
Sau đó,anh xuất hiện trong 1 số phim đầu tiên của điện ảnh Hong Kong với vai trò người đóng thế và bằng nỗ lực của bản thân ,anh tiến dần tới vị trí điều phối viên các màn nguy hiểm ,rồi làm đạo diễn . Cứ mỗi một người thắng cuộc lại có đến tá kẻ thua cuộc. Những con người nghèo túng của xã hội chúng ta , những người phải bỏ học nửa chừng, những người không có cơ hội vào đại học , không có quyền lựa chọn .
Lượng mật tan trong máu tôi vượt quá giới hạn cho phép ,da và mắt có màu vàng. Các doanh nhân đã vào cuộc. Cảm giác rát bỏng là một cái gì đó nóng trước khi ta bị tổn thương nghiêm trọng.
Họ được yêu cầu tự mình đưa ra quyết định nho nhỏ về cuộc sống hàng ngày của mình . Nhận thấy ngành kinh doanh mới mẻ này có nhiều thách thức và có thể cho phép ông giúp đỡ những người khác, ông quyết định từ chối công việc bán máy giặt, điều hòa . “Đôi lúc cuộc sống thật khắc nghiệt, rắn như thép đã tôi.
Vì thế mà bà anh đảm nhiệm việc nuôi dưỡng anh. Thất bại bị xem là điều cấm kỵ. Nhưng ta làm sao biết được đâu là đường đũng nếu ta không biết thế nào là đường sai?
Không tìm được, bạn là kẻ thất bại. Để các cơ bắp của chúng ta phát triển, chúng ta phải luyện tập. Một lần nọ,khi 2 người trợ lí của Thomas Edison chán nản nói :"Chúng tôi đã làm thí nghiệm đến 700 lần thế mà vẫn chưa có được câu trả lời.
Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. Suốt cuộc đời tôi chưa thấy ai được ca ngợi hay tưởng thưởng vì thất bại. Số người còn sống trong nhóm này cao gấp đôi nhóm khác .